tap-lam-van-6-de-36-bai-van-mieu-ta-nguoi-than-yeu-va-gan-gui-nhat-voi-minh

Kho tài liệu văn học và bài tập làm văn hàng đầu Việt Nam

Tập làm văn 6 đề 36: Bài văn


Kho tài liệu văn học và bài tập làm văn hàng đầu Việt Nam

Tập làm văn 6 đề 36: Bài văn miêu tả người thân yêu và gần gũi nhất với mình

Hà Anh
10/12/2018 Văn mẫu lớp 6

273 Views

Tập làm văn 6 đề 36: Bài văn miêu tả người thân yêu và gần gũi nhất với mình

Hướng dẫn

Miêu tả người thân yêu gần gũi nhất với mình

YÊU CẦU

DÀN BÀI

MỞ BÀI

Giới thiệu chung về người thân của em.

THÂN BÀI

KẾT BÀI

Nêu cảm xúc của em đối vối ngươi thân đó.

BÀI VĂN THAM KHẢO

Bài 1 BÀ TÔI

Hình ảnh bà luôn gắn với những câu chuyện cổ tích thuở ấu thơ. Bà là người đã đưa tôi vào những giấc mơ đẹp đẽ, lạ kì.

Bà giờ đã già rồi song vẫn còn hoạt bát và rất mực thương yêu tôi. Mái tóc bà không bạc trắng như tóc bà tiên mà còn điểm cả những sợi đen. Không hiểu sao tôi mãi yêu, mãi nhớ mái tóc ấy, một mái tóc đượm mùi bồ kết, đượm mùi hương thơm mát, giản dị của quê nhà… Tôi vẫn nhó như in những lần nhìn bà gội đầu và được bà gội đầu cho. Bàn tay bà vuốt nhẹ mái tóc tôi sao mà ấm áp.

Tôi muôn mãi được bé bỏng trong vòng tay thương mến của bà. Thòi gian trôi đi nhanh quá, nó khiến cho bàn tay bà trở nên nhăn nheo, yếu dần đi, đôi mắt bà cũng mò dần. Tôi cũng ít được bà gội đầu cho nữa…

Tôi cũng không sao quên được giọng nói ấm áp mà bà dành để nhắc nhở chúng tôi:

Rồi bà cầm chiếc quạt phe phẩy cho chúng tôi và khẽ hát:

Ai ơi bưng bát cơm đầy,

Dẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần.

Thế là không biết tự bao giờ, những bài ca dao đã đi vào tâm hồn tôi như một suối nguồn cảm xúc, với biết bao đạo lí làm người.

Năm tôi học lớp 2, có lần bị một bạn trai bắt nạt, tôi vừa chạy về vừa khóc thút thít với bà. Bà vội lấy tay lau nước mắt cho tôi, ôm tôi vào lòng dỗ dành:

Tôi đón lấy chiếc kẹo của bà. Vị ngọt của kẹo dần thấm vào đầu lưỡi. Tôi cũng nhận ra vị ngọt của tình yêu thương đang thấm dần vào trái tim bé nhỏ của tôi…

Giờ không còn được ỏ bên bà nhiều như trước nữa, nhưng hình ảnh bà sẽ mãi in đậm trong tâm trí tôi. Trong từng hành động, từng, suy nghĩ, tôi luôn ghi nhớ những gì mà bà thường dặn dò dạy bảo.

Mỗi khi năm học sắp kết thúc, tôi lại háo hức mong được về với bà, được sống lại bao kí ức tuổi thơ tươi đẹp. Nghĩ đến hình bóng bà cứ mỗi năm một yêu dần đi, sông mũi tôi dương như lại cay cay. Và rồi bất giác, tôi thầm cất lên tiếng gọi:

NHẬN XÉT

Xem thêm Miêu tả hình ảnh cha mẹ hoặc ông bà em

tại đây.

Bài 2 EM GÁI TÔI

Trong gia đình tôi, mỗi ngươi đều có một sở thích riêng. Bố tôi thích đọc báo, mẹ say mê nấu ăn, tôi thì không thể xa rồi đống truyện tranh, và đặc biệt nhất là Linh – em gái tôi – với sở trường rất đáng yêu: vẽ tranh về những người thân trong gia đình. Tôi đã có lần xem Linh vẽ tranh, và thực sự thấy rất nhiều điều thú vị về cô em của mình.

Linh là một cô bé rất dễ thương khiến cả nhà ai cũng yêu mến em. Nhưng nó cũng nghịch ngợm lắm. Nó luôn nghĩ ra đủ thứ trò tai quái để trêu trọc tôi.

Một lần, Linh mượn tôi quyển an bum ảnh. Tôi đoán nó lại nghịch ngợm gì đây nên bí mật nấp sau cánh cửa theo dõi. Thật ngạc nhiên, Linh đang vẽ tôi. Khéo léo đặt tấm ảnh chân dung của tôi lên bàn, Linh bắt đầu thể hiện. Đôi bàn tay nhỏ nhắn, trắng hồng của nó cẩn thận cầm cây chì sáp đen khoanh một vòng tròn rõ to. Đôi mắt đen long lanh chăm chú nhìn vào bức ảnh rồi tiếp tục khoanh hai vòng tròn nhỏ hơn màu tím. Thì ra, đó là khuôn mặt của tôi — mà đúng hơn là cục đá méo mó đến thảm hại và chiếc kính bị lệch gọng gần nửa mặt. Tôi cảm thấy tội nghiệp cho khuôn mặt của mình quá. Còn Linh không biết sự có mặt của tôi, vẫn cái vẻ vui tươi, nó tiếp tục vẽ. Mái tóc tết đuôi sam của nó lúc lắc, cái miệng hồng tươi vừa vẽ vừa cười. Bàn tay nó vẫn tiếp tục tạo cho tôi một mái tóc đen buộc vểnh lên như cái đuôi gà và được điểm trang bằng một chiếc nơ xanh xinh xinh. Chợt ánh mắt Linh bỗng trở nên tinh nghịch lạ thường, gương mặt vui tươi hẳn lên, đôi má hồng hào, chân cứ dậm vào thành bàn và còn hát nữa. Không biết nó nghĩ ra trò gì đây.

Tay cầm một viên sáp đỏ, Linh viền thành hình một chiếc môi giống như một quả chuối. Nó chọn cây sáp màu đỏ, nhưng chỉ tô một nửa, còn dùng màu xanh tô nửa còn lại. Vậy là môi của tôi có những hai màu – thật nghịch ngợm. Nhưng ánh mắt nó lại càng thích thú hơn, miệng nó cười tươi hơn khi dùng màu hồng chấm vào giữa má tôi. Tôi không thể hiểu nổi Linh đang vẽ cái gì. Sờ lên má, tròi ơi, thì ra đó là cái mụn mới mọc của tôi. Chuyện gì nó cũng nghĩ ra được. Cô nàng vẫn tiếp tục vẽ. vẻ mặt vẫn tươi vui.

Nhưng càng về sau, Linh càng thấm mệt. Cố vẽ cho tôi một chiếc áo màu hồng thật độc đáo mà tôi yêu thích. Mồ hôi nó bắt đầu lấm tấm, mặt nó đỏ lên. Dường như để tô một chiếc áo với rất nhiều bông hoa như vậy là rất khó khăn vói nó, nhưng nó vẫn rất say sưa vẽ. Bàn tay nhanh nhẹn tô màu, ánh mắt long lanh dễ thương, mái tóc lúc lắc. Cuối cùng Linh cũng hoàn thành bức tranh. Nó vui vẻ chạy ra khoe vối tôi.

Sau lần tận mắt xem Linh vẽ, tôi thấy Linh thật đáng yêu. Biết đâu trong tương lai em gái tôi sẽ trở thành một hoạ sĩ nổi tiếng.

NHẬN XÉT

Bài 3 BÀ NGOẠI

Trong những người thân trong gia đình, em yêu quý nhất là bà ngoại. Bà không chỉ là ngưòi thầy mà còn là người bạn lớn của em.

Bà khoảng bảy mươi tuổi. Khuôn mặt hiền hậu, dịu dàng của bà ngoại làm em yêu quý biết bao. Lông mi của bà hơi thưa nhưng vẫn cong như hồi còn trẻ. Đôi mắt bà rất sáng, hai con ngươi đen sẫm long lanh. Khi đôi mắt đỏ nhìn em trìu mến, em thấy thật ấm áp. Đôi môi mỏng không làm cho giọng nói của bà bớt dịu hiền. Khi cười, bà để hé ra hàm răng không còn trắng nhưng rất đều. Mái tóc bà vì con cháu đã bạc hết cả, chỉ còn lưa thưa vài sợi tóc đen. Lưng hơi còng nhưng dáng đi của bà rất nhanh nhẹn. Bà có nhiều hàng xóm cùng tuổi với mình. Các bà rất hay sang chơi với nhau. Khi hàng xóm gặp khó khăn bà em luôn tận tình giúp đỡ. Với tính tình như vậy, bà luôn được mọi người yêu quý và quan tâm.

Bà em rất thích trồng cây, nhất là những cây cảnh quý hiếm. Bà thấy ai có cây mới là lại xin về trồng. Bà chăm sóc cây cảnh rất chu đáo. Sáng nào bà cũng tưới cho từng cây một. Chiều chiều, bà thường lấy xẻng ra xới đất tỉa cành cho cây. Những cây bà trồng, em thích nhất là hoa hồng gai. Bà nói:

Nghe bà nói em thấy yêu thích hoa hồng hơn.

Bà rất yêu quý em. Từ việc học hành đến sinh hoạt bà đều lo cho em. Tuy đã già, nhưng bà thích nấu cơm cho con cháu. Cơm bà nấu rất ngon. Mỗi lần thấy đồ lộn xộn là bà lại nhắc nhỏ và xếp lại cho em. Có nhiều bài khó, bà thường khuyên em đọc kĩ đề để hiểu sâu và làm bài tốt.

Hồi trước bà đã học qua lóp y tá nên cũng biết chữa một số bệnh. Bà đã dạy cho em một số cách sơ cứu đơn giản. Bà nói sức khoẻ là vốn quý của con ngươi nên phải giữ sức khoẻ thật tốt. Nhờ bà mà em biết được nhiều điều hơn về sức khỏe.

Em rất yêu quý bà. Bà, luôn gần gũi để dạy cho em điều hay, lẽ phải. Em mong bà sẽ sông mãi cùng chúng em.

NHẬN XÉT

Bài 4 MẸ TÔI

Bước qua tuổi 12 đầy mơ mộng, xen lẫn chút vô tâm, tôi chợt nhận ra rằng có người vẫn luôn chăm sóc, dõi theo từng bước đi của tôi, dạy tôi biết thế nào là đúng, là sai, luôn dành thời gian trò chuyện với tôi. Người ấy không ai khác, chính là mẹ.

Mẹ tôi không phải là người phụ nữ đẹp. Hình ảnh mẹ trong tôi thật giản dị nhưng lại chứa đựng một nghị lực phi thường. Dáng mẹ không thon thả mà sao tôi thấy thân thương thế. Dáng đi uyển chuyển, nhẹ nhàng, thanh cao. Khuôn mặt mẹ không trắng trẻo mà hằn lên rõ những khó khăn, vất vả của mẹ để nuôi tôi khôn lớn. Đôi mắt mẹ trong tôi thật đẹp, nó lấp lánh niềm vui khi tôi được điếm tốt, Nó đượm buồn khi tôi mắc lỗi, nó dịu dàng khi khuyên bảo tôi. Sống mũi không cao nhưng thật hợp với khuôn mặt mẹ. Nụ cười tươi rói luôn nỏ trên đôi môi mỏng dù có gặp khó khăn, vất vả như thế nào đi chăng nữa. Bàn tay mẹ thô ráp, bên khoé mắt mẹ có những nếp nhăn trước tuổi, áo mẹ bạc màu, mưa nắng đi qua hai vai mẹ. Nắng ghé lại làm nhạt màu áo, mưa theo về làm sờn sợi vải. Hình như trông mẹ già hơn cái tuổi bốn mươi thì phải, mái tóc dài đen mượt của thời son trẻ giờ đã ngắn, mỏng đi khá nhiều. Mẹ là giáo viên, không biết có phải vì vậy mà mẹ rất hiểu tôi, chăm lo đến việc học hành của tôi rất chu đáo. Những đêm khuya, khi tôi đã đi ngủ, mẹ vẫn ngồi chăm chú bên chồng vở học sinh. Ánh mắt mẹ thật hiền dịu nhưng cũng đầy lo lắng, Đã có lần, mẹ mắng tôi khi tôi giấu mẹ bài kiểm tra bị điểm kém. Mẹ nặng lời khi tôi nói dối. Nhưng tôi hiểu rằng mẹ làm thế để tôi trở thành người trung thực và luôn tiến bộ. Đôi vai mẹ gánh đủ mọi lo toan của cuộc sông. Mẹ hứng hết những đau buồn để tôi có cuộc sông hạnh phúc, vui vẻ. Với tôi, mẹ như tia nắng ấm áp, tâm hồn mẹ soi rọi tâm hồn tôi. Mỗi lần va vấp với những khó khăn trên đường đời, tôi luôn muôn sà vào lòng mẹ đế cảm nhận được niềm tin yêu cuộc sông mẹ truyền cho tôi. Hình ảnh mẹ trong tôi rực rỡ, kiêu kì nhưng cũng thật đơn sơ, giản dị. Mẹ là một người phụ nữ giàu nghị lực, tình yêu thương của mẹ với gia đình luôn ấm áp, tràn đầy. Mẹ là người tôi luôn kính yêu và trân trọng. Mẹ luôn bên tôi khi tôi gặp khó khăn, chia sẻ với tôi những niềm vui thường ngày. Đôi với tôi, mẹ là hình ảnh cao quý nhất.

Dòng sông chỉ chảy theo một chiều xuôi êm ả, cũng như lòng mẹ chỉ lo vun vén cho gia đình. Có bao yêu thương mẹ dành hết cho bố con tôi. Hình như chưa bao giờ mẹ lo nghĩ cho riêng mình cả. Ngoảnh lại tuổi thơ yêu dấu, tôi thấy rõ bóng hình mẹ. Từ sâu trong trái tim, tôi muốn riói rằng “Mẹ ơi, con yêu mẹ rất nhiều!”.

NHẬN XÉT

– Bài văn đã miêu tả chân thật, sinh động nhiều nét tính cách, phẩm chất, con ngưòi của mẹ (người viết tả hình dáng, tả tinh thần làm việc của một cô giáo, trách nhiệm của người mẹ).

Theo Baivanhay.com

Tags bà ngoại Cảm nhận cô giáo cơ hội dòng sông em gái gia đình giới thiệu hàng xóm hành động hanh phuc hoa hồng học sinh kỉ niệm lời nói mắc lỗi Mẹ tôi người mẹ người thân niềm tin nói dối suy nghĩ tả bà tả em gái tả người tả người thân thời gian tình yêu tình yêu thương văn miêu tả việc học y tá

06/01/2022

06/01/2022

29/08/2021

16/08/2019

16/08/2019

16/08/2019

Tả chiếc xe đạp thường ngày của em

Tả chiếc xe đạp thường ngày của em Bài làm Đầu năm học mới, ba …

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *