Nam Khểnh
Màu em thích là màu xanh dương
Còn anh vẫn mãi là người em thương
Em đây không thích la cà
Em đây chỉ thích mặn mà với anh
Vạn hạt mưa rơi, không hạt nào nhầm chỗ.
Vạn người anh gặp, không người nào là em.
Cứ ngỡ anh là ánh nắng của riêng ta
Ai ngờ anh là mặt trời cả thiên hạ
Tự do ngoài kia, anh có cả cuộc chơi…
An phận bên em thì anh có cả cuộc đời!
Ngoài kia bão táp mưa sa
Bôn ba mệt quá về nhà với em
Nhân gian vốn lắm bộn bề
Sao không bỏ hết rồi về bên nhau
Thay vì tặng anh một đóa hồng không héo
Hay là để em gửi anh một mối tình không phai!
Nghe nói anh có nhiều tâm sự,
Thật tình cờ… em có cả vạn tâm tư!
Cầu vồng cần cơn mưa để xuất hiện
Em cần anh để làm đại diện trái tim
<3
Thêm một ngày thả nỗi nhớ đi hoang
Tôi lang thang trên vỉa hè ký ức
Nhặt nỗi buồn biết niềm đau có thật
Và bất chợt ta cảm thấy buồn hơn
Em không hề có ý định sẽ yêu thương một ai, cho đến khi gặp anh.
Có phải anh làm ở cây xăng? Sao cứ gặp anh là em lại đổ
Em vốn dĩ là hoa dại sao giám đòi hỏi sự nâng niu
Trường Giang cuồn cuộn chảy về đâu
Hoa sơn mây phủ trắng mái đầu
Mấy ai đong đếm tình thiên hạ
10 năm liệu đã đủ đậm sâu
Em gửi thư tình vào nắng
Người lại bảo rằng thích mưa…
Hạ sang trời dỗi làm mưa
Bất ngờ đột ngột chẳng vừa lòng ai
Dịu dàng tựa khẽ đôi vai
Che ô dành dỗ tim này ngủ yên.
Cuộc sống này làm gì có màu hồng
Có qua có lại chứ ai cho không
Say rượu say bia say lại tỉnh
Chỉ sợ say tình tỉnh lại say
Xa mặt thì cách lòng… mà xa lòng thì hết cách.
Uống cùng em một chén tương tư
Để ta say nhau giữa một đời vô vị
Vẽ những nốt nhạc, em họa được bản tình ca
Vẽ anh yêu ta, em họa chú rể đời mình.
Trứng rán cần mỡ, bắp cần bơ
Yêu không cần cớ cần anh cơ
Anh ơi,
Làm sao để nói tiếng yêu không bị từ chối?
Trong em thật bối rối chẳng biết nói hay là thôi
Nam Khểnh
Màu em thích là màu xanh dương
Còn anh vẫn mãi là người em thương
Em đây không thích la cà
Em đây chỉ thích mặn mà vớnam-khenhmau-em-thich-la-mau-xanh-duongcon-anh-van-mai-la-nguoi-em-thuongem-day-khong-thich-la-caem-day-chi-thich-man-ma-vo