ꋖꀍơ ꀍꁲꂖ Thơ Về Hoàng Hôn Của Xuân Diệu ❤️️ Những Bài Hay Nhất Thơ Về Hoàng Hôn Của Xuân Diệu ❤️️ Những Bài Hay Nhất ✅ Tuyển Tập Những Câu Thơ Về Vẻ Đẹp Của Hoàng Hôn, Chiều Tà. NỘI

Những Bài Thơ Về Hoàng Hôn Của Xuân Diệu Hay Nhấtꋖꀍơ ꀍꁲꂖ

Thơ Về Hoàng Hôn Của Xuân Diệu ❤️️ Những Bài Hay Nhất
Thơ Về Hoàng Hôn Của Xuân Diệu ❤️️ Những Bài Hay Nhất ✅ Tuyển Tập Những Câu Thơ Về Vẻ Đẹp Của Hoàng Hôn, Chiều Tà.
NỘI


ꋖꀍơ ꀍꁲꂖ

Thơ Về Hoàng Hôn Của Xuân Diệu ❤️️ Những Bài Hay Nhất

Thơ Về Hoàng Hôn Của Xuân Diệu ❤️️ Những Bài Hay Nhất ✅ Tuyển Tập Những Câu Thơ Về Vẻ Đẹp Của Hoàng Hôn, Chiều Tà.

NỘI DUNG CHÍNH

Điểm qua Những Bài Thơ Về Hoàng Hôn Của Xuân Diệu Hay Nhất gửi tới bạn đọc.

Đứng Chờ Em

Tác giả: Xuân Diệu

Trong buổi chiều hôm bóng nhá nhem

Anh ra trước cổng đứng chờ em

Nhận từng vóc dáng từ xa tới

Lọc lấy một hình ảnh thuộc quen.




Anh thấy ai ai cũng vội vàng

Như chim hôm thoi thóp về rừng

Người đi xe đạp đăm chiêu lắm

Nghĩ bếp nhà đang lửa bập bùng.




Anh cũng chăm xong cái bếp nhà

Tâm thành cơm nước dọn bưng ra

Một tuần mong đến hôm nay tiếp

Vào bát cho em vị đậm đà




Nhưng bóng hoàng hôn đặc lại rồi

Hình em anh thuộc thế mà – ôi!

Mấy phen suýt nữa reo “Em đến”

Lại ủi an lòng: “Hãy đợi thôi!”




Anh đứng như trồng, chẳng chịu đi

Nhớ nhung vun được đức kiên trì

Anh nhìn nét mặt người qua vội

Thông cảm muôn đời những biệt li.




Nếu thức ăn kia gắp một mình,

Tủi lòng, anh vẫn vững lòng tin.

Thương em vất vả, anh quên hết

Nỗi khổ mong chờ cháy dạ anh.




Chiều

Tác giả: Xuân Diệu

Hôm nay, trời nhẹ lên cao,

Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn…

Lá hồng rơi lặng ngõ thuôn,

Sương trinh rơi kín từ nguồn yêu thương.

Phất phơ hồn của bông hường,

Trong hơi phiêu bạt còn vương máu hồng.

Nghe chừng gió nhớ qua sông,

E bên lau lách thuyền không vắng bờ.












Không gian như có dây tơ,

Bước đi sẽ đứt, động hờ sẽ tiêu.

Êm êm chiều ngẩn ngơ chiều,

Lòng không sao cả, hiu hiu khẽ buồn…




Gợi ý thêm đến bạn đọc lời Thơ Về Hoàng Hôn Trên Biển cực hay

Chùm Thơ Về Hoàng Hôn Của Xuân Diệu

Điểm qua Chùm Thơ Về Hoàng Hôn Của Xuân Diệu ấn tượng nhất gửi tới bạn đọc. Thơ hay về buổi chiều ta, hoàng hôn nhẹ nhàng trong lời thơ của nhà thơ Xuân Diệu.

Vì Sao

Tác giả: Xuân Diệu

Bữa trước giêng hai dưới nắng đào,

Nhìn tôi cô muốn hỏi “vì sao?”

Khi tôi đến kiếm trên môi đẹp

Một thoáng cười yêu thoả khát khao.




Vì sao giáp mặt buổi đầu tiên,

Tôi đã đày thân giữa xứ phiền,

Không thể vô tình qua trước cửa,

Biết rằng gặp gỡ đã vô duyên?




Ai đem phân chất một mùi hương

Hay bản cầm ca! Tôi chỉ thương,

Chỉ lặng chuồi theo dòng xảm xúc

Như thuyền ngư phủ lạc trong sương




Làm sao cắt nghĩa được tình yêu!

Có nghĩa gì đâu, một buổi chiều

Nó chiếm hồn ta bằng nắng nhạt,

Bằng mây nhè nhẹ, gió hiu hiu…




Cô hãy là nơi mấy khóm dừa

Dầm chân trong nước, đứng say sưa,

Để tôi là kẻ qua sa mạc

Tạm lánh hè gay thế cũng vừa.




Rồi một ngày mai tôi sẽ đi.

Vì sao, ai nỡ bỏ làm chi!

Tôi khờ khạo lắm, ngu ngơ quá

Chỉ biết yêu thôi, chẳng hiểu gì.




Gặp Gỡ II

Tác giả: Xuân Diệu

Buổi chiều hôm ấy đáng muôn hôn,

Hôn gió hôn mây với cả hồn

Hôn cái khúc đường, hôn cả bóng

Hàng cây xanh biếc dưới hoàng hôn




Dun dủi làm sao thế, hỡi em

Chiều nay em khoác áo trăm duyên

Em đi đôi dép xinh đơn giản

Em thật hồn nhiên, rất tự nhiên…




Anh còn nghĩ ngợi bước như mơ

Mắt thẩn thơ trông cảnh thẫn thờ

Đàn của hồn ta ai vặn thế

Gặp nhau khi ấy bỗng hoà tơ.




Anh muốn mang lời đi tạ ơn

Bầu trời như thế gió căng buồm

Hoa trong cỏ dại chiều hôm ấy

Đã đẹp tưng bừng hơn mọi hôm.




Gửi tới bạn đọc tham khảo thêm những bài ☀️Thơ Về Hoàng Hôn Hay☀️

Lời Thơ Về Hoàng Hôn Của Xuân Diệu Ấn Tượng 

Giới thiệu đến bạn đọc một số Lời Thơ Về Hoàng Hôn Của Xuân Diệu Ấn Tượng thu hút nhất.

Xuân Rụng

Tác giả: Xuân Diệu

Sắc tàn, hương nhạt, mùa xuân rụng!

Những mặt hồng chia rẽ hết cười.

Đỡ lấy đài xiêu, nưng lấy nhị,

Hồn ơi, phong cảnh cũng là ngươi!

Duyên mỏng bay theo đỡ sắc buồn,

Cho mình hoa rụng cứ xinh luôn.

Phút giây hoá bướm lìa cây dạo,

Đến đất không nghe một tiếng hờn.

Gió tuy nhiu nhíu chỉ đưa hơi,

Sương dẫu chưa buông lệ ám trời;

Nhưng bóng chiều mau sa nặng lắm,

Mà hoa thì nhẹ: cánh rơi… rơi…

Trên đồng lỏng lẻo khói giờ cơm,

Ấy lúc sao êm hiện mấy chòm.

Thần chết thướt tha nương bóng héo,

Bắt đầu đi nhặt những hồn thơm.




























Tình Mai Sau

Tác giả: Xuân Diệu

Ngày thuở ấy, lâu rồi tôi đã chết,

Tháng năm qua chôn lấp mộ hoang tàn,

Hoà với đất, mình tôi thôi đã hết,

Nhưng hương hồn còn luyến ở không gian.




Đi sao được khi mặt trời vẫn nở

Bỏ sao đang những mái ngói yên buồn

Đường rất lặng, với hàng cây hay nhớ,

Xa sao đành mắt đẹp của hoàng hôn!




Tay ân ái như những làn thân thể

Đã ôm đời vào ngực để mơn ru…

Thu biếc tỏ, hè nâu thơm vị quế,

Xuân như đàn, đông cũng quyện đường tơ.




Khi còn sống tôi vẫn hằng tan nát

Mỗi phen đau, lòng vỡ lại tràn rơi;

Tình rải khắp. Huống là khi đã thác.

Sao không tan lưu chuyển giữa vòng đời?




Tôi vẫn có hồn tôi trong gió ấy,

Vì xưa kia ngồi nghỉ dưới trăng sao

Từng mảnh biếc hồn tôi trăng đã lấy

Gió đem luôn đi tận tháng năm nào




Lòng tôi đã thẩn thơ cùng bãi vắng

Thì muôn sau bãi vắng nhắc lòng tôi

Từ thế kỉ mờ chân trên cát trắng,

Như sóng lên còn gợi ngực bồi hồi.




Cổ tôi đó lúc chim ngàn vọng hát:

Mộng tôi còn khi trời biếc lên sao

Suối thương nhớ thầm qua trong bóng mát,

Trái tim chiều than thở giữa lau cao.




Người thi sĩ đã vào làng mây khói

Không ở đâu và ở khắp mọi nơi

Như tiếng vọng trong sương xa dắng dỏi.

Máu vu vơ thơ giữa trái tim đời




Chiều mai mốt trong tương lai thân mến

Một nàng tơ dạo bước dưới hàng cây,

Hơi gió thở như ngực người yêu đến

Bướm đâu bay xinh cả buổi chiều này…




Gió rên rỉ như lời ai thuở trước;

Trời nhung mơn như lòng ấy xưa yêu,

Không khí thì êm, đêm sương khẽ bước

Xưa tìm ai mơn trớn cũng như chiều…




Tình tự quá, thiêng liêng êm ái quá…

Thơ ở đâu thong thả xuống đường mưa…

Những hoa quí toả hương vương giả…

Mây đa tình như thi sĩ đời xưa…




Môi hé nở, nàng tơ tay vịn lá

Bước xinh xinh đứng lại, mắt dâng đầy…

Vòng sẽ khép, chiều ôm thân óng ả.

Gió qua người làm động má thơ ngây…

Rằng: “Tiếng ai?- người thơ ở đâu đây?”






Tuyển chọn những Bài Thơ Chiều Xuân độc đáo nhất

Những Câu Thơ Về Hoàng Hôn Của Xuân Diệu Hay

Khám phá Những Câu Thơ Về Hoàng Hôn Của Xuân Diệu Hay với ngôn từ và cảm xúc thật tinh tế.

Tương Tư Chiều

Tác giả: Xuân Diệu

Bữa nay lạnh, mặt trời đi ngủ sớm;

Anh nhớ em, em hỡi! Anh nhớ em.

Không gì buồn bằng những buổi chiều êm.

Mà ánh sáng đều hoà cùng bóng tối.




Gió lướt thướt kéo mình qua cỏ rối;

Vài miếng đêm u uất lẩn trong cành;

Mây theo chim về dãy núi xa xanh

Từng đoàn lớp nhịp nhàng và lặng lẽ




Không gian xám tưởng sắp tan thành lệ.

Thôi hết rồi! Còn chi nữa đâu em!

Thôi hết rồi, gió gác với trăng thềm.

Với sương lá rụng trên đầu gần gũi,




Thôi đã hết hờn ghen và giận tủi.

(Được giận hờn nhau! Sung sướng bao nhiêu!)

Anh một mình, nghe tất cả buổi chiều

Vào chậm chậm ở trong hồn hiu quạnh.




Anh nhớ tiếng. Anh nhớ hình. Anh nhớ ảnh.

Anh nhớ em, anh nhớ lắm! Em ơi!

Anh nhớ anh của ngày tháng xa khơi,

Nhớ đôi môi đang cười ở phương trời.




Nhớ đôi mắt đang nhìn anh đăm đắm!

Gió bao lần từng trận gió thương đi,

Mà kỷ niệm, ôi, còn gọi ta chi…


Anh Đợi Em Về Ăn Cơm

Tác giả: Xuân Diệu

Anh đợi em về ăn cơm

Trăng đã lên rồi, trăng sáng

Mảnh ngọc trên cây hoàng lan

Chắc thấy em trên đường vắng




Hẳn em đang còn đạp xe

Ba bề bốn phía em nghe

Hoàng hôn lan trên đồng rộng

Mà em đạp gấp chưa về




Hẳn em nghĩ đến ở nhà

Bếp chín cơm rồi đang đợi

Em nghe ấm ngọn đèn ta

Thấy đèn một chấm từ xa




Anh đứng dưới cây hoàng lan

Hoàng hôn như chiếc áo quàng

Bỗng mảnh trăng thu sáng quắc

Anh đợi em về ăn cơm….




Top những bài Thơ Chiều Thu Buồn Đẹp Lãng Mạn độc đáo nhất

Thơ Về Hoàng Hôn Của Xuân Diệu Đặc Sắc

Tuyển tập những câu Thơ Về Hoàng Hôn Của Xuân Diệu Đặc Sắc và thu hút nhất.

Ngói Mới

Tác giả: Xuân Diệu

Khắp nơi, trên những đường tôi đi

Tôi đã nghe xao xuyến, rầm rì:

Ngói mới

Trên những đường tôi dạo, tôi qua

Tôi đã nghe nhiều, những khúc ca:

Ngói mới








Dù đi nhanh, dù đứng lại nhìn

Trong lòng tôi sắc hãy còn in:

Ngói mới

Trong buổi chiều hồng, trong mai xanh

Mắt tôi giở những trang tốt lành:

Ngói mới








Giữa khu phố cũ, hoặc ven hồ

Trên những vườn hoang, trên ngoại ô:

Ngói mới

Cất lên trên ruộng, chạy băng đồng:

Chen với lùm cây, soi xuống sông:

Ngói mới








Ôi ngàn vạn ngói, nói xôn xao

Như đất ta vui bỗng vọt trào

Ngói mới! Ôi ngàn muôn sức lực

Trải ra thành rộng, dựng thành cao!




Quên sao được lúa thì con gái

Xanh thẫm, dày, chen, gợn đến trời

Bỗng nở như hoa vừng ngói đỏ

Lúa toan vượt ngói, ngói càng tươi




Mái nhà máy mới, mái nhà thương

Mái chợ xum xuê, lại mái trường

Ngói mới trăm nơi cùng cửa sổ

Xây lên không khí những tòa gương




Tôi đi trên đất nước thân yêu

Không biết bao nhiêu, chỉ biết nhiều:

Ngói mới


Muốn trùm hạnh phúc dưới trời xanh

Có lẽ tôi cũng hóa thành:

Ngói mới…


Bộ sưu tập câu Thơ Chiều Đông Buồn Thi Vị sâu lắng nhất